Phân tích nhân vật viên quản ngục trong Chữ người tử tù

Giới thiệu tổng quan về tác phẩm và nhân vật

Nguyễn Tuân, một trong những nhà văn tiêu biểu của văn học Việt Nam hiện đại, đã để lại dấu ấn sâu sắc qua những tác phẩm đậm chất nghệ thuật và tư tưởng. Trong số đó, "Chữ người tử tù" là một trong những tác phẩm tiêu biểu, thể hiện rõ nét tài năng của ông trong việc xây dựng hình tượng nhân vật và thể hiện triết lý nhân sinh. Tác phẩm không chỉ khắc họa hình ảnh của Huấn Cao - một người tử tù tài hoa mà còn làm nổi bật nhân vật viên quản ngục, người có tấm lòng biệt nhỡn liên tài. Qua đó, Nguyễn Tuân gửi gắm những thông điệp sâu sắc về cái đẹp, cái thiện và giá trị của con người.

Dàn ý phân tích nhân vật viên quản ngục

I. Mở bài

II. Thân bài

1. Tâm hồn cao quý và lòng biệt nhỡn liên tài

2. Sự khát khao và trân trọng cái đẹp

3. Cuộc gặp gỡ giữa cái đẹp và cái thiện

4. Nghệ thuật xây dựng nhân vật

III. Kết bài

Phân tích nhân vật viên quản ngục

1. Tâm hồn cao quý và lòng biệt nhỡn liên tài

Nhân vật viên quản ngục được xây dựng với tấm lòng cao quý, thể hiện sự biệt nhỡn liên tài, một phẩm chất rất đáng quý trong hoàn cảnh tàn nhẫn của nhà tù. Ông không chỉ là một người quản lý mà còn là một người có sự nhạy cảm với cái đẹp. Từ khi biết tin Huấn Cao sẽ bị giam giữ trong ngục của mình, viên quản ngục không khỏi bừng tỉnh những khao khát về nghệ thuật và cái đẹp. Ông dành sự kính trọng tuyệt đối cho Huấn Cao - một người có tài năng vượt trội trong nghệ thuật thư pháp. Sự kính trọng ấy được thể hiện rất rõ qua những câu nói của ông khi nói về Huấn Cao: "Tôi nghe ngờ ngợ Huấn Cao...". Trong từng lời nói, ta thấy rõ sự tôn trọng và tình cảm mà viên quản ngục dành cho người tử tù. Ông không ngại ngần thể hiện sự ngưỡng mộ với tài năng của Huấn Cao, một điều không phải ai cũng dám làm khi đứng trước một tử tù. Viên quản ngục mang trong mình trái tim nhạy cảm, luôn mong muốn được biệt đãi Huấn Cao ngay cả khi phải đối mặt với những hiểm nguy trong công việc của mình.

2. Sự khát khao và trân trọng cái đẹp

Viên quản ngục không chỉ là người yêu cái đẹp mà còn là người có khát khao mãnh liệt về nghệ thuật thư pháp. Ông từng ước mơ có một đôi câu đối do Huấn Cao viết treo trong nhà riêng. Đó là một ước mơ giản dị nhưng mang đậm tính nhân văn. Viên quản ngục biết rằng việc có được chữ của Huấn Cao không chỉ đơn thuần là sở hữu một tác phẩm nghệ thuật, mà còn là cách để ông giữ gìn cái đẹp trong tâm hồn giữa một cuộc sống đầy tăm tối. Nỗi lo lắng của viên quản ngục khi biết rằng mình có thể không xin được chữ của Huấn Cao trước khi ông bị hành hình thể hiện rõ nét tấm lòng yêu cái đẹp của ông. "Y chỉ lo mai mốt đây, ông Huấn Cao bị hành hình mà không kịp xin được mấy chữ, thì ân hận suốt đời mất." Sự ám ảnh về cái đẹp đã làm cho viên quản ngục trở nên căng thẳng và trăn trở, cho thấy rằng cái đẹp không chỉ là thứ ông khao khát, mà còn là thứ ông cần nâng niu và gìn giữ.

3. Cuộc gặp gỡ giữa cái đẹp và cái thiện

Cảnh cho chữ giữa Huấn Cao và viên quản ngục là một trong những khoảnh khắc đẹp nhất của tác phẩm. Trong không gian chật hẹp, tăm tối của nhà tù, hai con người với hai thân phận khác nhau đã tìm thấy sự đồng điệu trong tâm hồn. Viên quản ngục khúm núm, kính cẩn khi nhận chữ từ tay Huấn Cao, thể hiện sự ngưỡng mộ không chỉ với tài năng mà còn với nhân cách của người tử tù. Tình bạn tri kỷ giữa họ càng được khẳng định hơn khi viên quản ngục nhận lời khuyên của Huấn Cao về việc nên thay đổi chỗ ở để giữ gìn thiên lương. "Kẻ mê muội này xin bái lĩnh." Câu nói ấy không chỉ thể hiện sự tôn trọng mà còn là sự thấu hiểu lẫn nhau giữa hai nhân vật. Viên quản ngục không còn là một kẻ tàn nhẫn trong mắt người khác mà trở thành một con người biết yêu quý cái đẹp, biết sống với nhân cách.

4. Nghệ thuật xây dựng nhân vật

Nguyễn Tuân đã rất thành công trong việc xây dựng hình ảnh viên quản ngục thông qua những thủ pháp nghệ thuật tinh tế. Ông khéo léo sử dụng thủ pháp tương phản để làm nổi bật phẩm chất của viên quản ngục. Trong khi những kẻ khác trong nhà tù sống bằng sự tàn nhẫn và lừa lọc, viên quản ngục lại mang trong mình sự dịu dàng và lòng biết trọng người. Tâm lý của nhân vật được thể hiện một cách tinh tế qua sự lo lắng, trăn trở về số phận của Huấn Cao, sự kính trọng dành cho tài năng của ông. Những hành động và lời nói của viên quản ngục không chỉ phản ánh sự kính trọng mà còn cho thấy sự đấu tranh nội tâm giữa cái thiện và cái ác, giữa lòng yêu cái đẹp và thực tại tàn nhẫn của cuộc sống.

Kết bài

Nhân vật viên quản ngục trong tác phẩm "Chữ người tử tù" không chỉ đơn thuần là một người cai ngục mà còn là biểu tượng cho những giá trị nhân văn cao cả. Ông thể hiện tấm lòng biệt nhỡn liên tài, khát khao cái đẹp và sự kính trọng đối với những người tài năng. Qua viên quản ngục, Nguyễn Tuân đã gửi gắm một thông điệp sâu sắc: giữa những hoàn cảnh tăm tối và xấu xa, cái đẹp vẫn có thể tồn tại và tỏa sáng. Điều này làm nổi bật một quan điểm nghệ thuật của nhà văn rằng, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, con người vẫn có thể sống với cái tâm trong sáng và nâng niu cái đẹp trong cuộc sống. Từ những nét đẹp trong tâm hồn viên quản ngục, độc giả không chỉ hiểu hơn về nhân cách cao quý của ông mà còn cảm nhận được sức mạnh của cái đẹp trong cuộc sống.

Link nội dung: https://uuc.edu.vn/phan-tich-nhan-vat-vien-quan-nguc-trong-chu-nguoi-tu-tu-a14797.html